THẦY

Chưa diện kiến cũng chưa từng giao tiếp
Ngỡ thầy trò từ muôn kiếp xa xưa
Người lên đường đại chúng mãi ngủ trưa
Chống gậy trúc đội nắng mưa dấn bước

Giữa ly loạn vẫn trang nghiêm mực thước
Tô vàng son áo xống buộc ràng nhau
Ngỡ hoằng dương nào thấu tận cơn đau
Ngày tối sầm đêm bạc màu máu dựng

Địa ngục mở ma vương đà giả chứng
Suối nguồn khô mắt ráo hoảnh rưng rưng
Người và quỷ say vũ điệu thậm xưng
Mang hài cỏ đạp núi rừng nam Việt

Đêm trường sơn sao trời thay mắt biếc
Ngày cô thần chấp bút viết trường ca
Vạt áo nâu lồng lộng bóng sơn hà
Bậc thượng sĩ chăm luống cà chớm nụ

Cuộc lữ thứ trớ trêu trò du thủ
Thầy tọa thiền kiết giới giữa ngục tù
Pháp thời mạt quốc vận thậm âm u
Chống tích trượng dấn thân sư dựng lập

Dòng tượng vương tuyên lời Duy Ma Cật
Ngồi an nhiên mật thất bậc du già
Lòng quan hoài pháp vận những xót xa
Thư tâm huyết lời xuất ra thống thiết

Thương dân nước đâu thấy mình chịu thiệt
Tấm thân gầy gánh vác việc giang san
Mịt mù mây âm hưởng một cung đàn
Rừng đã cháy gầm vang sư tử hống

Không quản ngại tận thân tâm gióng trống
Đất trời lay hoa rải ngập hư không
Ngài hiện thân của minh triết phương đông
Như bàn thạch giữa gió giông hung hiểm

Nhìn tranh đoạt mà thương thay cười mỉm
Pháp lữ suy sao hiểu được tim Người
Danh vọng kia và lợi dưỡng của đời
Tợ dép rách uổng cho lời thiện xảo

Ngôi pháp chủ cũng chỉ là danh hão
Có chi đâu  đồng đạo phải lao đao
Ngài vì pháp nào phải vị ngôi cao
Thời thế thế biết nói sao cho tỏ

Nối tục diệm giữ truyền đăng chư tổ
Buồn thay người mê mải cố vô mình
Thị Ngạn am sấm sét giữ lặng thinh
Chí vững chắc lòng trung trinh kiên định

Vi diệu pháp truyền trao hàng thính chúng
Chữ của thầy là tuyệt tác viên dung
Huệ mãn khai với nghệ thuật hòa chung
Thượng cúng dường hạ chúng sanh phụng sự

Thân lau sậy mà linh hồn sư tử
Cười hiền từ bậc du sĩ tượng vương
Mắt ngưng thần thấu suốt tận mười phương
Giữ đuốc sáng trên con đường hoằng hóa

Đêm nguyệt tận mạn thù sa trắng xóa
Khúc hạc cầm chấp chới mãn thiên hoa
Từ cao nguyên đất đỏ cội thông già
Hương giới đức khắp gần xa lan tỏa

ĐỒNG THIỆN
Ất Lăng thành, 02/2021

THẦY (2)

Thầy đã lên đường tự thuở nao
Nhiệt tâm dốc sức để truyền trao
Chánh pháp duy trì nơi cõi tạm
Thân gầy trụ vững chẳng suy hao

Sâu đời mạt pháp lắm thương đau
Tà sư tham chính vẽ bôi màu
Áo lam lụy phải trò danh lợi
Nên nỗi cà sa chợt đỏ au

Đồng đạo phân chia chuyện thị phi
Lục hòa quên béng kể từ khi
Ma vương thắng thế bày ra cuộc
Nội tình pháp lữ thậm lâm li

Đời khổ đau nhiều đạo lại suy
Vô thường thay đổi đoạn phân kỳ
Tánh không các pháp luôn là thế
Vô ngã thật như nhớ khắc ghi

Sắc – không tâm đắc thuộc lòng rồi
Phước – họa vần xoay mãi chẳng thôi
Đọa – thăng bất định mà trôi nổi
Chỉ chấp ngôn từ, khổ uổng công

Thích tử thực tu buông cả xuống
Đêm tàn còn sót ánh trăng suông
Tên trộm vô tình quên, để lại
Bậu cửa thiền môn mãi sáng luôn

Thầy đã lên đường không ngoái lại
Mặc cho mưa bão có dông dài
Khí độ trượng phu nào có ngại
Từ bi, trí tuệ vẹn toàn hai

Bát nhã láng lai tâm trí sáng
Tứ đại sa môn chứa vạn trang
Ngòi bút chảy tràn chân thật ngữ
Đạo, đời phụng sự tự tâm can

Nước loạn dân oan đạo ngả nghiêng
Ra tay chèo chống lái con thuyền
Vượt qua ghềnh thác và dông tố
Tâm nguyện đưa về chỗ tịnh yên

Hộ quốc hộ dân qua tháng năm
Tâm tư trong sáng tợ trăng rằm
Nước non cố quận không hề phụ
Thiên hạ bao người giữ trọn tâm

Trung đạo con đường Phật mở ra
Thiên nhân muôn loại cõi Sa Bà
Y giáo phụng hành nên nhập đạo
Tín tâm cần có cả công phu

Phúc nước còn đây bậc chân tu
Thầy thay sư phụ nối chơn truyền
Hộ pháp giữ gìn cơ nghiệp cũ
Hùng tâm lý rõ sự trung kiên

Mắt sáng như sao nụ cười hiền
Thân gầy lau sậy huệ vô biên
Viết sách dịch kinh truyền dạy chúng
Độc hành tinh tấn phụng nhơn thiên

Thiền thất đồi thông giữa núi rừng
Bóng thầy dáng dấp cuộc trùng hưng
Đạo pháp xương long dân tộc vững
Sử sách xưa nay cũng đã từng

ĐỒNG THIỆN
Ất Lăng thành, 05/2021

Share.
Leave A Reply

Exit mobile version