Mùa xuân sau một cái chết
Một bông hoa đang nở trên cánh đồng
một bông khác nở ra từ kẽ đá
một bông khác trên ngọn đồi xa lạ
Trên nghĩa trang lạnh giá
bông hoa đầu tiên cũng đang hé nở
một bông khác
và một bông khác nữa
Và kìa sau tấm lưng tôi hàng loạt bông hoa thi nhau nở rộ
chúng làm tấm áo choàng của tôi nhanh chóng phồng lên
như cánh buồm trước gió
Rồi từ cuống họng tôi những bông hoa chui ra
những bông khác từ đôi mắt tôi
từ đầu những ngón tay
từ đôi tai
từ lồng ngực…
chúng đang chiếm đoạt lấy thân thể tôi
chúng đang làm tâm tư tôi trở nên bấn loạn
Bất chợt tôi nhớ ra là mình đã qua đời vài năm trước đó
và tấm thân bây giờ là mảnh đất màu mỡ cho đám hoa lá mùa xuân
Xuân
Báo đài đưa tin anh đào ra hoa
khi tôi bận đóng chiếc hòm gỗ trong khu vườn vắng
Mùa xuân đến bất thường như cơn bão
gom lá khô ném vào khung cửa sổ
mèo con sợ hãi leo lên cây mận trước nhà
Nắng tắt,
chú sóc nhỏ ló đầu khỏi tán cây dẻ
sáo đen ngưng hót bên kia hàng rào
tiếng ấm trà reo trên bếp
Ðôi ba hạt mưa buông nhẹ trên mặt nước
những đoá hoa vàng nở ra trước cơn dông
người đưa thư trước ngõ rời đi trong gió
Xuân sớm
Dưới mái vòm gãy đổ
tôi thầm thì một bí ngữ
trưa tháng Tư trong sạch
gió thổi, tôi đánh hơi
ngựa hý đằng xa và tôi thầm tự hỏi:
đâu đây có nhà dân?
trong tim tôi có máu độc, trong óc tôi có thù ghét
những tôi không vấy bẩn mùa xuân
tôi đi và tôi đi
hết ngọn đồi này đến cánh rừng nọ
tôi bắt gặp những con mắt thức giấc trên những cánh bướm
tôi bắt gặp cặp tình nhân trao nhau nụ hôn dưới tháp chuông giáo đường
tôi nghĩ: ai mà chẳng thể yêu và được yêu
tôi bắt gặp một gã lang thang không nhà của
tôi nghĩ: ai rồi chẳng có một chốn để trở về
tôi đi qua thung lũng, cánh đồng, lều trại
tôi lang thang dưới trăng mùa lễ hội
tôi là con thú cô đơn bị đánh đuổi
và chỉ chốn rừng sâu là nơi tôi mãi thuộc về
Germany, 2012
Thơ Pháp Hoan, Từ Lịch Mùa (AjarPress 2016) và Sau Khải Huyền.