Vậy là anh Mai, anh Tâm Kiểm Bạch Hoa Mai đã nhắm mắt buông xuôi, rũ bỏ mọi tân toan hệ lụy vĩnh viễn ra đi về nơi xa lắm. Tin anh Mai lìa xa trần thế đến với tôi trong đêm về sáng khi đất trời Quận Cam còn vương đọng cơn mưa rả rích kéo dài như tang chế suốt tuần qua. Có lẽ đất trời thống hiểu được nỗi buồn thương luyến tiếc cho một tài hoa đã lìa bỏ nơi anh lưu ngụ hơn 80 năm qua, nơi anh đã để lại cho vườn Hoa Lam những ươm mầm kết tụ của tinh hoa.
Tôi ngồi trong đêm trước ngọn bạch lạp, qua khung cửa kính nhìn ra mặt hồ lăn tăn mưa nhỏ hạt và để trí óc bềnh bồng theo nỗi nhớ từ thuở mới được gặp anh vào tháng Giêng năm 1982, để rồi cùng anh tổ chức trại huấn luyện Anôma – Ni Liên đầu tiên tại Hoa Kỳ, nơi rừng O’Neil gồm 4 đơn vị Long Hoa, Los Angeles; Hướng Thiện, San Diego; Cựu Kim Sơn, San Francisco và Trúc Lâm, Orange County. Nhân dịp này anh Mai cũng đã giới thiệu cùng tôi một Huynh trưởng khác, người cũng đã từng sinh hoạt với anh thuở thiếu thời khi còn ở quê nhà trước 1975. Đó là Huynh trưởng Nguyên Tịnh Mai Đình Nam, bấy giờ cả hai anh cùng trạc tuổi 40.
Trại huấn luyện Anôma-Ni Liên đầu tiên tổ chức tại Hoa Kỳ, Miền Nam California, 1982 |
Ảnh: Tư liệu của Nguyên An Tôn Thất Thái
(Thủ khoa Anôma là anh Nguyên An Tôn Thất Thái, người đứng cao nhất trong hình;
Thủ khoa Ni Liên là chị Ngô Thị Diễm Quỳnh, trưởng nữ của Anh Tâm Nghĩa Ngô Vân Quy)
Cũng bởi cái thiện duyên trong tình Lam nên chi vừa gặp các anh thì lòng tôi đã dâng đầy cảm mến. Từ Quận Cam cả hai anh Mai và Nam vẫn thường xuyên đến với đơn vị Long Hoa của tôi trên Los Angeles mỗi cuối tuần cho dù đường xa cách trở. Và cũng vì trại huấn luyện đầu tiên tổ chức tại hải ngoại cho nên anh em chúng tôi sửa soạn sắp đặt thật chu đáo từ hình thức đến nội dung. Để thực hiện một cổng trại đẹp gần với núi rừng thiên nhiên, cả hai anh Mai, Nam có đề nghị sẽ sử dụng dàn tre ống lồ ô mà Long Hoa có và đang cất giữ, để thực hiện cổng trại. Ngày đó anh Mai cho tôi xem phần bản phác họa cổng trại của anh khiến lòng tôi càng rộn ràng vui.
Trại khởi đi từ sáng thứ Sáu và bế mạc vào chiều Chủ Nhật với sự thành công không tưởng, và cũng từ đó cái tình Lam của các đơn vị dường như gắn bó hơn, thắt chặt hơn nữa. Nhưng cũng từ đây, nỗi lòng các anh chị em Áo Lam chúng tôi cũng đã thổn thức khi hay tin chỉ vài giờ sau lễ bế mạc, anh Nguyên Tịnh Mai Đình Nam đã trút hơi thở cuối cùng do một cơn tai biến mạch máu não.
Cố Huynh Trưởng Nguyên Tịnh Mai Đình Nam
Ảnh: Kỷ vật của anh Tâm Kiểm Bạch Hoa Mai
để nơi bàn làm việc của anh tại tư gia Lake Forest
Trước đó, chiều Chủ Nhật tàn trại, tất cả trại sinh đã ra về, trời bỗng đổ cơn mưa như thác lũ. Anh em chúng tôi ở lại trại trường thu xếp vật dụng dưới cơn mưa. Khoảng 9 giờ tối, tôi và một số Huynh trưởng đơn vị Long Hoa chào từ giã hai anh khi mọi trại cụ đã xếp gọn gàng lên xe truck. Tôi trở về nhà khi đồng hồ đã điểm 11 giờ khuya. Có đâu ngờ chính hai anh đã đích thân lái xe truck từ rừng O’Neil lên Los Angeles, mang theo mấy cây tre lồ ô trả về đoàn quán Long Hoa dẫu đất trời nhưng vẫn say sưa trút xuống cơn thịnh nộ.
Có lẽ cũng bởi cơn lạnh, bụng đói và trải nhiều đêm thức trắng, lo toan và sửa soạn cho trại, Anh Mai Đình Nam đã lên cơn sốt khi được anh Mai đưa về nhà và vĩnh viễn xa lìa kiếp sống sau đó chỉ vài giờ ngắn ngủi. Xa lìa đàn em mà anh vừa tạo sự gắn bó thương yêu.
Giờ này, Anh Mai ơi! Anh Nam ơi! Em ngồi đây trong đêm khi đã luống tuổi đời, nhìn lại đoạn đường mình đi ở tuổi 30 mà thoảng nghe như mộng. Giờ này thì anh Mai cũng theo chân anh Nam vào cõi thiên thu và em còn đây như chứng nhân muộn màng giữa ta bà thua, được…
Di ảnh anh Tâm Kiểm Bạch Hoa Mai | Ảnh tư liệu: Hoa Đàm
Kỷ niệm với anh Tâm Kiểm thì nói bao nhiêu cho vừa cho đặng. Bao nhiêu trại trường tiếp nối sau đó mà em là Trại trưởng hoặc Trưởng khối sinh hoạt đều có hình bóng anh song bước. Kinh nghiệm tổ chức, kỹ năng sinh hoạt em cũng đã học được từ anh nhiều không kể nhưng cái kỷ niệm gần nhất mà em có được là 3 năm trước đây khi Quảng Pháp cho em biết là anh mong gặp em sau gần một thập niên xa cách. Anh em mình gặp nhau tại nhà Quảng Pháp, nhìn anh với thể lực đã suy yếu nhiều mà lòng vẫn tha thiết đại nguyện tổ chức một trại họp bạn Gia Đình Phật Tử toàn thế giới tại Việt Nam và rất mong em cùng Quảng Pháp mang kinh nghiệm và sự thấu đáo của áo Lam về, mong để chuyển tiếp cho các Huynh trưởng thế hệ tiếp nối sau này thì em nhận ra rằng khi nói về màu áo, về sinh hoạt của tổ chức thì anh như xoay ngược lại được chiếc kim đồng hồ để thấy anh vẫn là anh của 4 thập niên trước.
Anh Mai ơi! Vậy là thôi, là hết! Em còn đây, bước đi giữa nghiệt ngã của dòng đời và dường như mỗi tuần mỗi tháng đều có tin tiễn biệt bao người thân quen. Thuở thiếu thời khi rời bỏ nhà trường lên đường tòng quân nhập ngũ đi vào chiến trường, thì mỗi ngày liên tiếp tiễn đưa đồng đội yên giấc nghìn thu giữa những dòng lệ tức tưởi tuôn trào. Bây giờ sống trong yên bình cũng không ngoài việc chia ly và đưa tiễn nhau, bởi có ai sống hoài, “bao nhiêu năm làm kiếp con người, chợt một chiều tóc trắng như vôi”.
Anh Tâm Kiểm Bạch Hoa Mai, Đời Sống Trại Anôma – Ni Liên đầu tiên tổ chức tại Hoa Kỳ, Los Angeles
Ảnh: Tâm Nghĩa Ngô Vân Quy
Anh đi em ở lại buồn!
dường như có giọt mưa nguồn ở trong.
Mưa xưa nhỏ xuống hạt mầm,
nụ hoa ươm nụ âm thầm thế thôi.
Anh đi để lại cho đời,
màu Lam sen thắm mấy đời thăng hoa.
Anh đi nghe chút nhạt nhòa,
rồi ra xương trắng máu hòa cùng nhau.
Anh đi người ở lại sau,
hẹn nhau mai đến chung thuyền nước xuôi.
Áo Lam em đứng bùi ngùi,
nhìn anh đi đến cuối đời thiên thu…
Tâm Nghĩa Ngô Vân Quy
Ngày chín tháng một hai mươi hai hai