Khắc Thơ Lên Gốc Bồ Đề
1.
bốn mươi năm trước, thời lên chín
ở trọ gần bên một mái chùa
ngày ngày ngắm Phật đâm quen mặt
thân thiết như thân với nắng mưa
mười năm sau, bỗng dời chỗ trọ
đêm đêm mõ vọng nhịp theo tim
huyễn chuông lơ lửng trong hồn mộng
bóng Phật hồ như thấp thoáng chìm
ba mươi năm tiếp, lại dời chỗ
đày tuốt phàm thân biệt xứ người
lâu lâu tạt vội vào chùa mới
thầm ngắm Phật tìm đôi chút vui
bốn mươi chín tuổi chưa nhìn tận
ưu thức đọng thơm vóc dáng Người
ước chi thân thể mang tâm Phật
đổi hết đời ta để biết cười
2.
trầm mặc giữa rừng bắc mỹ xanh
chùa làng Phong ấm khói hương thanh
đàn mây tọc mạch nghiêng trên mái
ngắm nắng vô chùa uống tiếng kinh
tôi ở phố đời lên viếng thăm
buồn vui đầy đủ giấu trong lòng
sao run chân quá khi quì gối
làm lạc lời cầu nguyện thành tâm
Phật chẳng trách gì khách hành hương
chỉ dâng lên được chút bụi đường
với đôi tay chắp trong im lặng
chịu đựng giữ gìn riêng vết thương
tôi sắp hết đời, chưa đọc kinh
mở kinh mà cứ ngắm tay mình
lâng lâng lòng vụt theo chuông mỏ
rùng mình ngắm Phật, Phật làm thinh
3.
hết chỗ rong chơi, tôi đến chùa
ngồi ngoài sân ngóng mõ chuông khua
thứ hai nắng đẹp sao chùa vắng?
trống hốc lòng tôi trước gió đùa
muốn đẩy cửa vào thăm viếng Phật
mượn trầm hương tẩy nỗi sầu riêng
nhớ ra thân thể không toàn vẹn
sợ Phật đau lòng, đành đứng yên
sinh diệt tật nguyền theo định số?
quả nhân, nhân quả, luật trời ban?
tâm xà khẩu Phật, tôi u muội
cảm nhận đau thương của thế gian
có có không không tro cốt nát
mai này lỡ đọng đáy lư hương
vô tình hiển Thánh hay thành Phật
ai thế tôi qua những ngã đường?
Cha Già
1.
cuối tuần ba thuê đấm lưng
nắng ngoài sân gọi, dòm chừng, đếm gian
ba nằm ấp sấp mơ màng
máu nghe ấm áp hai bàn tay con
2.
chiết trà ra chén gan gà
tay ba kính cẩn hơn là nâng hoa
khói bay trắng tóc hay là…
không đâu, con chỉ quáng gà đấy thôi
3.
ba đeo gọng kính đồi mồi
trễ dài xuống sống mũi ngồi lim dim
con nghe tiếng đập trái tim
của ai văng vẳng hát lên trong lòng
4.
ba cầm thi phẩm của con
long lanh mắt lật, ngó, không nói gì
khi con quay gót chân đi
thoáng nghe tiếng gọi thầm thì: con tô!
5.
con đi học làm sĩ quan
mỗi tuần ba gởi vài trang chữ đầy
hóa ra con vẫn như ngày
lên năm lên sáu thơ ngây thuở nào
6.
dìu nhau về tới hiên nhà
nạng con ngơ ngác, gậy ba bàng hoàng
không gian cùng với thời gian
bỗng dưng khựng dưới ba bàn chân khua
7.
ba nằm duỗi thẳng chân tay
tám mươi bốn tuổi, ngủ say một lần
ba còn mộng mị gì không?
áo quan đóng lại là xong một đời
Mẹ
1.
mẹ nằm đọc Lục Vân Tiên
trăng thu vào chật mái hiên nghe cùng
hương từ vần điệu nghĩa trung
hương từ giọng mẹ thơm lừng đên khuya
2.
ngồi nhổ tóc ngứa cho me
thấy me nhăn mặt lòng se sắt buồn
me đau hay me cũng buồn?
chùng tay, bứng ngọn thời gian, nhói lòng
3.
lỡ tay bể bát cơm đầy
bàng hoàng chợt nhớ những ngày trẻ thơ
than ôi còn có bao giờ
lằn roi mẹ dạy ngấm vào thịt da?
4.
mẹ ngồi đầu phản gỗ lim
chân co, chân xếp, lim dim tem trầu
tôi mân mê cái núm cau
lâu lâu thấy mẹ gật đầu, mỉm chi
5.
ngày xưa u mọi tối ngày
làm rách cái áo, mẹ may cả tuần
mẹ chong đèn vá, rưng rưng:
“trặc tay hay có bầm sưng chỗ nào?”
6.
tay đưa ve Nhị Thiên Đường
sụt sùi mẹ dặn :”đi đường phòng thân”
ba chìm bảy nổi phù trầm
dầu khô còn đọng hương lòng mẹ thơm
7.
lang thang câu cá bờ ao
trợt chân vào bụi, gai cào sướt tay
tôi đau có một vài giây
sao mẹ buồn lẫy suốt ngày thở ra
8.
chim khách gọi trước hiên nhà
mẹ mang giày lụa dạo ra ngoài vườn
trăm hoa đang độ ngát hương
với tâm Phật mẹ cúi hôn lá cành
9.
ngày xưa mẹ nhuộm răng đen
nhai trầu nhỏ nhẻ nói năng dịu dàng
mẹ lành như một nhành lan
mẹ xinh như một bà hoàng bao dung
10.
mỗi khi sổ mũi, nhức đầu
mẹ thường cạo gío, xoa dầu cho ta
hôm nay, ốm lịệt, nằm nhà
nhớ mẹ, giọt nước mắt già vẫn trong
11.
vạch cành mẹ tỉa lá sâu
nắng thu nghiêng lá tặng câu thơ vàng
lòng mẹ phơi phới nhẹ nhàng
thành tiên giữa cõi trần gian phù trầm
12.
năm nào mẹ cũng nhương sao
mẹ qùi giữa chiếu lạy vào hư không
Phật, Trời có hiểu gì không?
riêng con đọc hết nỗi lòng mẹ yêu
13.
vì ba thích rựơu ghiền trà
cà phê, thuốc lá tà tà quanh năm
nên mẹ thủ phận gánh gồng
cho hương hạnh phúc vẫn thơm mỗi ngày
Nghe Kinh Ngắm Phật
1.
quì chân lắng nghe tụng kinh
hoàn toàn không hiểu nhưng hình như mê
mõ theo chuông vọng bốn bề
mang hồn lãng đãng bay về tây phương
tây phương là cõi cùng đường?
giật mình rớt trúng cái buồn ngủ tôi
2.
quì chân thiếp giữa thiền đường
lơ mơ gặp Phật như tuồng rất thân
bàn tay Phật nhẹ nhàng nâng
tôi lên lưng ngọn bạch vân bay hoài
chẳng gặp ai, chẳng thấy ai
chỉ nghe thoảng tiếng thở dài của tôi
3.
Phật ngồi trên đóa hoa sen
còn tôi quì giữa bóng trăng ngắm Người
ngẫm ra Phật có khác tôi
vì tôi tâm động buồn vui với đời