Học cách làm thế nào để giải trừ những độc tố trong tâm, vì nó là nguyên nhân gây khổ đau và sự che mờ tánh giác tự nhiên của bạn.
Tôi nghĩ cái mà làm cho Phật giáo trở nên độc đáo, cái mà làm cho nó trở thành đạo Phật, chính là nêu ra được cái nguyên nhân gây nên sự khổ đau, cái nguyên nhân gây ra khổ đau được gọi là tập đế, điều thứ hai trong tứ diệu đế. Nhìn các diệu đế khác, hầu như các tôn giáo đều biết cái thực tại khổ đau và có thể kết thúc (nếu không trong đời này thì vào đời sau). Trí huệ, từ bi và sống đời sống đạo đức là con đường dẫn đến giảm thiểu khổ đau.
Tại sao chúng ta phải chịu đựng tất cả (những đau khổ), đây là điều mà đạo Phật đứng riêng một mình, đưa ra lời giải thích trong một thế giới thực rất đơn giản, có thể kiểm chứng, với tâm trí tôi và không thể bác bỏ được. Theo đạo Phật, nguyên nhân cơ bản gây ra sự đau khổ chính là vô minh, cái nhìn thực tại của chúng ta sai lầm. Đức Phật dạy tất cả (mọi sự vật, sự việc, cá pháp) đều vô thường, nói cách khác là mọi thứ đều diệt nhưng chúng ta khư khư giữ lấy niềm tin, hoặc chí ít là hy vọng một cái gì đó trong chúng ta không diệt, không chết; một cái gì đó thường hằng mãi mãi trong trong chúng. Chúng ta gọi đó là: linh hồn, mệnh, cái ngã, cái tôi.
Một cái “tôi” vốn không tồn tại nhưng chúng ta lại làm nô lệ cho nó, cố gắng duy trì nó, bảo vệ nó và làm thõa mãn nó thông qua tam độc. Chúng ta muốn những cái gì đó tốt đẹp cho nó, cái này gọi là: dính mắc, đam mê, dục vọng. Chúng ta từ chối những cái gì xấu cho nó, gọi là: ác cảm, gây hấn và giận dữ. Chúng ta không quan tâm đến những điều gì không ảnh hưởng đến mình, những cái này gọi là thờ ơ, vô minh (ở một nghĩa khác là nguyên nhân gây ra tất cả mọi vấn đề).
Tam độc dùng ba con vật làm biểu tượng: con gà (muốn nó – dính mắc), con khỉ (không muốn nó – gận dữ), con heo (không ảnh hưởng đến tôi- không quan tâm). Những điều này biến hóa thành tám mối quan tâm của thế gian (bát phong), cách chúng ta phân chia thế giới thành những điều tốt hoặc không tốt cho chúng ta. Truyền thống chia thành bốn cặp: hạnh phúc – khổ đau, danh tiếng – tầm thường, vinh – nhục, được – mất, thực tế thì mối quan tâm của thế gian là vô hạn vì cái “tôi” nó phân chia mọi thứ đều tăng lên theo cái cách này.
Dĩ nhiên là không phải chúng ta nhìn sự khổ đau hay điều gì sai trái với hạnh phúc hay sự vui sướng. Vấn đề là chúng ta nô lệ cho sự định tâm căn bản của mình và những điều độc hại và đau khổ đều do nó tạo ra.
Giải độc cho tâm trí chúng ta về cái”Tôi” và tam độc (tham, sân, si) như thế nào? Chúng ta đều biết, suy nghĩ về một người nào đó mà bạn thương yêu vô điều kiện, một người mà bạn sẵn sàng chấp nhận mọi đau khổ, một người mà bạn sẽ dân tặng tất cả hạnh phúc. Chính cái giây phút vị tha rất thuần khiết này, bạn cảm nhận được tình yêu, khôn ngoan và tự do từ những chất độc kia. Bạn cảm nhận được đấy là con người mà bạn muốn trở thành như vậy. Bạn cảm nhận đấy là con người thật mà bạn muốn như vậy.
NĂM PHƯƠNG PHÁP GIẢI TRỪ (thanh tịnh) TAM ĐỘC (tham, sân, si)
1. CHÁNH NIỆM
Narayan Helen Liebenson đã gọi tam độc ( tham, sân, si) là sự hành hạ trái tim, chánh niệm sẽ làm giảm nỗi đau của họ.
2. TÌNH THƯƠNG
Melvin Escobar nói: tình thương là sự thực hành của trái tim, là phương thuốc chữa trị tam độc: tham lam, hận thù, si mê ảo tưởng.
3. BUÔNG XUỐNG
Cái nguyên nhân thât sự cửa chất độc hại và khổ đau là do chấp thủ và cái cách chúng ta bám víu giữ lấy thật chặt mọi thứ. Kuon Franz nói: “Con đường dẫn đến tự do chính là cái tâm buông xả”.
4. TRÍ HUỆ
Sự thật của việc can thiệp là, mọi thứ chỉ đơn giản là cái này tạo ra cái kia, tất cả như vậy. True Dedication nói: “Hãy cắt tận cái gốc rễ của tam độc”.
5. SỰ BIẾN ĐỔI
Hoại diệt cũng chính như bản chất chúng, bản chất tự nhiên thât sự của những chất độc ấy cũng chính là trí tuệ. Judy Lief dạy: “Khi chúng ta trải nghiệm điều đó, chất độc sẽ chuyển hóa thành thuốc”.
____________
Welcome to the May Issue: Detox Your Mind
Learn how to clear away the poisons that cause suffering and obscure your natural enlightenment.
I think what makes Buddhism unique — what makes it Buddhism—is its diagnosis of what causes suffering, which is called the second noble truth. Looking at the other noble truths, most religions acknowledge the pervasive reality of suffering, that it can end (if not in this life, then after), and that wisdom, compassion, and ethical living are a path to less suffering.
But why do we suffer at all? This is where Buddhism stands alone, offering a real-world explanation that is simple, testable, and, to my mind, irrefutable. According to Buddhism, the fundamental cause of suffering is ignorance, our mistaken view of reality. The Buddha taught that every- thing is impermanent. That’s another way of saying that everything dies. But we hold on to the belief, or at least the hope, that something in us won’t die, something permanent at our core we call soul, atman, ego, or just “me.”
We are slaves to this nonexistent “me.” The way we try to preserve, protect, and please the self is through the three poisons. We want things that are good for it. This is called attachment, passion, or lust. We repel things that are bad for it. This is called aversion, aggression, or anger. And things that don’t have any effect on us, we don’t care about. This is called indifference or ignorance (in a different sense than the fundamental ignorance that causes the whole problem).
The poisons are symbolized by three animals: rooster (want it—attachment), snake (don’t want it— anger), and pig (no effect on me—don’t care). These metastasize into what are called the eight worldly concerns, ways we divide the world into what’s good for us and what’s not. Traditionally these are described as four pairs—happiness and suffering, fame and insignificance, praise and blame, gain and loss—but in reality the worldly concerns are infinite, because ego divides up everything that way.
Of course, this doesn’t mean we seek out suffering or there’s anything wrong with happiness or pleasure. The problem is that we are slaves to our basic self-centered orientation and the poisons and suffering it creates.
What is it like to detox our mind of ego and these three poisons? We already know. Think of someone you love unconditionally. Someone whose suffering you would gladly take on, someone you would give all your happiness to. In that moment of pure selflessness, you feel love and wisdom and freedom from the poisons. You feel that’s who you want to be. You feel that’s who you really are. It is.
Inside the May Issue
5 Practices to Purify the 3 Poisons
- Mindfulness – Narayan Helen Liebensoncalls the three poisons “torments of the heart.” Mindfulness eases their pain.
- Love – Practices of the heart, says Melvin Escobar, are healing medicine for the sicknesses of greed, hatred, and delusion.
- Letting go– The real cause of the poisons and the suffering they cause is grasping, the way we hold on to everything so tightly. The path to freedom, says Koun Franz, is renunciation.
- Wisdom – The truth of interbeing—that everything is merely the creation of everything else—cuts the three poisons at their root, says Sister True Dedication.
- Transmutation – As destructive as they are, the true nature of the poisons is wisdom, teaches Judy Lief. When we experience that, they are transmuted into medicine.