DUYÊN HỢP VÀ TAN
Một ngày làm việc như mọi ngày
Buổi sáng bắt tay, húc ngực và chào hỏi nhau
Dù là đang mùa dịch nhiều thương đau
Kiếm được đồng tiền rất nhọc nhằn
Dù biết nó là vật ngoại thân
Nhưng không có nó thì làm sao sống nổi
Khi mình còn trong vòng ràng buộc
Kiếm tiền khó nhưng chi tiêu rất dễ
Tiền ra đi chẳng thấy quay về
Con người ta cũng thế
Ra đi biền biệt
Đọa lạc là nhiều
Người trở lại mà thăng thì có được bao nhiêu
Một khi mất khó lấy lại thân người
Phép lạ trong nhà Phật
Không phải đi trên nước
Không làm người chết sống lại được
Phép lạ là chuyển hóa con người
Từ tối tăm sang rực sáng
Từ mê muội mà trở nên tỉnh thức rõ ràng
Đạo Phật ngày nay có mặt khắp năm châu
Người con Phật giờ có đủ màu da sắc tộc
Dù khác biệt lối sống và văn hóa
Nhưng có cùng tánh giác
Thông cảm, khoan dung và nuôi dưỡng lòng từ bi
Học hỏi đổi trao để tăng trưởng trí
Người muôn vẻ nhưng cùng chung chân lý
Nhận rõ khổ, nguyên nhân khổ và con đường thoát khổ
Bát chánh đạo những con đường kiên cố
Ba mươi bảy phẩm bồ đề gồm thâu
Mỗi dòng truyền thừa có nhiều khác biệt
Có bắc, nam và có Tạng truyền
Nhưng thống nhất ở những điều căn bản
Đạo Phật là con đường sáng
Giúp con người tỉnh thức sống bình an
Đưa người về bến giác
Phép lạ trong nhà Phật là như thế
Mặc cho đời bàn luận khen chê
Mặt trời muôn đời rực rỡ
Tuy có đôi khi bị che chắn bởi mây mờ
Có sá chi ngắn ngủi ngày giờ
Dòng thời gian vô biên và vẫn thế
TRUNG ĐẠO
Chẳng kéo cho căng cũng chẳng chùng
Không cần khổ hạnh hoặc buông lung
Đúng sai, phải trái nhìn ra cả
Giữ trọn con đường tả hữu phi
Dù ở bên nào cũng chúng sinh
Vì chưng vọng tưởng hóa vô minh
Vô thường nào biết sanh phân biệt
Địch thủ hay là huyết thống ta
Nhập diệt lâu rồi Phật đã xa
Còn đây chánh pháp giữa Sa Bà
Y giáo phụng hành gìn giữ nghiệp
Đạo vẫn song song nhịp bước đời
Quốc độ mình đây lắm lỡ làng
Bao lần đổi chủ sử sang trang
Thắng thua nên nỗi niềm ân oán
Biết đến bao giờ cạn tiếng than
Sân hận, tham lam ngập thế gian
Nhân danh này nọ nói năng càn
Chủ nghĩa hoang đường nghe rất đã
Cơ đồ dân tộc phá tan hoang
Đạo pháp ngàn năm vẫn vững bền
Cho dù lắm lúc cũng chông chênh
Pháp lữ hai lòng phò quyền thế
Diễn trò bôi mặt dễ gì nên
Trăm năm một cuộc ngỡ dài lâu
Mưu sự nọ kia quên bể dâu
Chưa từng thiên lệch nhân quả luật
Chẳng chóng thì chầy hậu họa sâu
Phật giáo đồng hành với nước non
Cơ nghiệp ông cha vẫn hãy còn
Trung đạo con đường duy nhất đúng
Đạo đời hai nẻo phụng hành chung
Ất Lăng thành, 05/2021
MỘNG TU SĨ
Tôi đã từng mơ trở thành tu sĩ
Rũ bỏ đi những hệ lụy của cuộc đời
Bao nhiêu khổ đau lẫn lộn khóc cười
Và rối rắm của con người nhiễu sự
Làm tu sĩ để ra khỏi cuộc chơi này
Nhiều mệt nhọc và lắm đắng cay
Tôi muốn tránh khỏi bon chen tranh đua danh lợi
Mưu cầu an lạc thân tâm
Nhưng sự đời không dễ, hoàn toàn không dễ
Mình còn lắm đam mê
Nợ đời ràng buộc
Tình cảm thân thuộc và dục lạc thế gian
Tâm hồn đa cảm, tính cách đa mang
Mộng tu sĩ không dễ dàng đạt được
Tôi ngưỡng mộ những thiền sư dấn bước
Hoằng dương pháp, chấn tác đời
Giữa lao lung vẫn thanh thản cười
Buông bỏ cả không một lời luyến tiếc
Có những thiền sư vô cùng trác tuyệt
Vễ cho đời đôi mắt biếc nguyên sơ
Cả tăng, tục có ai biết a ngờ
Là biển cả của từ bi, trí huệ
Giấc mơ tu sĩ không thể thành hiện thực
Khi trong tâm sắc dục vẫn ray rức lao xao
Không làm sao buông bỏ để bay cao
Như mây trắng, như nắng vàng du xứ
Cuộc chơi nhọc nhằn bất tận của dòng sanh tử
Khó mà ra khỏi
Lặn lội thế thôi
Nhưng tìm an lạc giữa dòng đời
Ở tại đây và nguy giây phút hiện thời
Mình biết mình và mình biết đủ.