THẦY (3)
Đất lệch cơ đồ đổ ngã nghiêng
Bao nhiêu oan uổng với ưu phiền
Sinh lộ cùng đường duyên tắc biến
Muôn vạn người đi biển máu loang
Phải buổi gian nguy biết đá vàng
Tinh thần vô úy chí bền gan
Từ bi chan chứa bao dung chúng
Chịu trận hồng phong phụng pháp tràng
Áo vải hài rơm giữ pháp hành
Tấc lòng tha thiết độ nhơn sanh
Gậy trúc trường sơn dường thạch trụ
Hải Đức thiền môn đủ chí thành
Hỏa hận tràn lan họa hiểm hung
Nhân tâm ly tán thậm mông lung
Tăng tục đôi đàng đầy ách nạn
Đạo đời hai nẻo hạn nghiệp chung
Thầy chẳng ra đi vì đại chúng
Cắm trượng đương thân đấng đại hùng
Chí lớn mưu đồ cơ phục hoạt
Ngục tù hình án vẫn ung dung
Núi dựng rừng xanh bóng áo già
Độc hành ly viễn khúc trường ca
Cung đàn cao xướng ai tòng hướng
Du sĩ không nhà đường thẳm xa
Khí phách ẩn tàng thân sậy lau
Cất lời tâm huyết dậy cơn đau
Quốc độ, dân sinh cùng đạo cả
Tiếc thay pháp lữ đã phai màu
Trí huệ thậm thâm rất nhiệm mầu
Đồng đạo bao người hiểu được đâu
Long tượng tòng lâm đâu vị tướng
Chỉ vì cơ nghiệp xướng thệ sâu
Đạo pháp xương long dân tộc hưng
Lê, Lý, Trần, Lê… cũng đã từng
Thiền sư hộ quốc còn ghi chứng
Sử sách ngàn thu xưng tán danh
Đôi mắt tinh anh thấu nhiễu nhương
Giương cao đuốc tuệ giữa đêm trường
Lời tâm huyết gọi trùng quang ấn
Truyền thừa chánh pháp tận hoằng dương
Viết sách dịch kinh vẫn miệt mài
Bản hoài chí nguyện chẳng hề phai
Vô ngã dấn thân hành hoạt xử
Xứng danh trưởng tử sứ Như Lai
ĐỒNG THIỆN
Ất Lăng thành, 05/2021
BẢO RẰNG
Bảo rằng mê
Ấy là tôi
Bao nhiêu sắc tướng rõ rồi đắm say
Tấm thân kia
Ánh mắt này
Tâm tư lạc
Kể từ ngày biết yêu
Thần hồn lắm đận liêu xiêu
Vì chưng em đẹp đến điều thiết tha
Bảo rằng buông
Hãy tỉnh ra
Biết bao giờ mới gọi là…
Em ơi
Con người ta sống ở đời
Sắc trần dụ hoặc từ thời hỗn mang
Dù xa diệu vợi con đàng
Bỏ buông bao bận lòng càng xốn xang
Bảo rằng đây
Thử đá vàng
Cứ nhìn hiện tại rõ ràng thế sao
Dẫu cho sống ở xứ nào
Dính vào ngũ dục thấp cao biết liền
Hãy xem những bậc thiện hiền
Sống đời đơn giản sống riêng một mình
Bảo rằng thôi
Chớ ưu phiền
Dễ gì một buổi đặng liền được đâu
Gốc còn bền chặt thâm sâu
Mỗi ngày một chút dài lâu mới là.
TIỂU LỤC THẦN PHONG
Ất Lăng thành, 06/2021
THƯƠNG CHA
Thương cha tóc bạc da mồi
Xác thân đau nhức đến hồi suy hao
Một đời vất vả gian lao
Nuôi dạy con cái biết bao nhiêu tình
Cuối tuần ngồi tụng Tâm kinh
Chữ nghĩa hư huyễn hóa hình bóng cha
Thái sơn cao vợi câu ca
Nhờ công ơn ấy mà ta nên người
Thương cha móm mém nụ cười
Cái già hủy hoại một thời trẻ trai
Tháng ngày đè nặng hai vai
Cha giờ hao hớt hình hài mỏi mê
Từ cha dạy lối đi về
Sơ tâm dẫn đạo chưa hề lãng quên
Tình cha nghĩa mẹ mông mênh
Sao dời vật đổi, còn trên đời này
Nỗi niềm cha có ai hay
Nhiều khi ngậm đắng nuốt cay trong lòng
Niệm câu kinh kệ sắc – không
Tự thân học đạo hằng mong Phật đà
Thương cha đang chịu cái già
Cầu Phật gia hộ thân và tâm an
Sống vui trong ánh đạo vàng
Phước huệ đầy đủ đôi đàng tương lai
Phương trời xa thẳm dặm dài
Nhớ cha nhớ mẹ vẫn hoài trong tâm
Thời gian biền biệt tháng năm
Ngày cha nhắc nhở thì thầm đạo con
Đồng Thiện
Ât Lăng thành, 06/2021