Từ đỉnh núi Hy Mã
Tuyết phủ quanh năm rét căm
Lượn chảy qua bao miền
Thắm tươi đầy hoa cỏ lạ
Và Mẹ đã tới đây
Chia tình thành chín nhánh
Trọn ôm giải đất lành
Ấp yêu mớm ngọt sức sống
Trải bình nguyên bát ngát
Ơn Mẹ ra công đắp tô
Hệ rạch mương lưới nhện
Tay Mẹ mở ra vô tận
Cả đàn con quấn quít
Bên Mẹ nhờ hơi ấm
Vùng châu thổ ngút ngàn
Tháng năm hiền hòa êm đềm
Quanh năm không vãn than một lời
Tần tảo nuôi con
Bao dung tha thứ hết lỗi lầm
Dạy dỗ hết lòng
Mong con lớn khôn nên người
Vui với vui của con
Nên mãi khôn nguôi
Trải ngàn đêm thao thức
Vỗ về con thơ ngủ yên
Mạch phù sa đắp bồi
Dưỡng nuôi cội nguồn sinh động
Ruộng vườn thêm tốt tươi
Khi Mẹ nhòa nước mắt
Mùa nước lũ dâng tràn
Vang vang tiếng Mẹ réo gọi
Tình Mẹ thiết tha
Suốt đời tuôn chảy hoài
Một dòng muôn ước nguyện
Mãi không nhạt phai!
Khánh Hoàng
Lữ Gia _ 25 tháng 5, 1981