PHẢN QUAN
Năm xưa Hải Giác
Đầu cúi bên đầu
Đầu đá canh thâu
Đầu xanh thủ thỉ
Ngồi nghe sóng xé
Mà tắt mà vang
Mọc giữa Đại Hoàn
Mênh mang Hải Giác
Chìm chìm tinh lạc
Kiếp kiếp nhào sa
Nghiêng ngả tinh tòa
Xác hoa vô lượng
Triều va trượng trượng
Đầu cúi bên đầu
Còn mấy canh thâu
Lắng nghe Hải Giác
Lập lòe tinh lạc
Xiết lạnh qua đầu
Đầu nhận bóng đầu
Canh thâu có một
Ngồi nghe tiếng bọt
Hô hấp cùng tim
Nghe mình nghe tìm
Với Đêm bốn mặt
Ngồi nghe sóng tắt
Ngồi nghe tai mình
Nghe cái minh minh
Với Đêm bốn mặt.
LĂNG NGHIÊM
Bước chân U Xứ
Hài qua ngập ngừng
Bước chân cửu trùng
U cung đáy vực
Dài canh thao thức
Đài canh lạnh lùng
Bước chân cửu trùng
U cung đốm lửa
Ngoài kia sao vỡ
Đong sao hằng hà
Trong đóa thần hoa
U cung có một.
BÓNG TRĂNG BÓNG RÁN
Trầm sa nguyệt
Thẳm lòng khe
Nghiêng mình nghe
Mấy trùng vách
Tam thiên xích
Sởn da gà
Khí kiểm ra
Buốt từ đáy
Trầm sa nguyệt
Tưởng ngân tiền
Xích tam thiên
Đứng nhìn xuống
Mắt trượng trương
Hóa khe huyền
Nguyệt ngân tiên
Hay nhỡn điểm
Mà u hiển
Ác vân ma
Xuất đầu ra
Ám nguyệt nhỡn
Từ đâu đến
Xuất đâu ra
Ác vân ma
Rãy rụa khóc
Để trong hốt
Nguyệt băng hoàn
Trên cành ngang
Ác xà mất
Xanh xanh ngắt
Nguyệt băng hoàn
Buốt thê quang
Xốc từ đáy.
QUÁN
Quán ra Đại Dương
Nhập trong cát nọ
Sót từ thiên cổ
Giọt mắt ai xưa
Đã lên thì thưa
Đã thưa thì trọn
Ai trong Đại Hoàng
Ai tuôn Nhật Quang
Bàn tay mênh mang
Nhiếp thu xứ xứ
Ai quán đó
Toả hà sa
Kim cương la
Ra thế giới
Đạo là Đại
Đại không lìa
Tứ Đế kia
Huyễn diệt huyễn
HOÀNG HÔN
Tịch Sầm
Mặt Lửa
Hoàng hôn
Tịch Hoàn
Vành xe còn nửa Dung Nhan
Đoài Phương quằn quại vào hang một đoàn
Vào hang lửa, nhập Dung Nhan
Hải Sa viễn khách quan san mấy lần.
[trích Tạp chí Tư Tưởng, số 3, 1970]