BỤT CỦA BÉ
Ngày Phật đản, tiếng ôi thân thiết
Môi mẹ cười, hoa bụt long lanh
Trên chùa, Bụt tô son vàng thếp
Ngoài nhân gian, Bụt xuống đồng xanh
Bụt làm suối, suối ngào ngọt chảy
Thơm dịu dàng hoa bưởi hoa chanh
Bụt làm gió, gió dào dạt dậy
Kiến sâu vui chân bước xuân hành
Bụt hương trầm bay quanh tóc mẹ
Đẹp hào quang vương miện tâm linh
Bụt xôi oản cho đầy tay bé
Bé quê hương yêu Bụt hiền lành
Trang lịch sử, ngày trời tháng bụt
Bao nhiêu rằm, bấy tuổi nôi xinh
Trang tổ quốc, bầu trời cảnh bụt
Bao Hương sơn là bấy nhiêu tình
Quê hương bé, một trời Hương tích
Quê còn hương, Bụt vẫn còn linh
Quê hương bé, ba miền Hương tích
Đó Hương sơn, đây lại Hương bình
Trang cổ tích thơm lời Bụt dạy
Mỗi chuyện đời xưa, mỗi câu kinh
Bụt yêu bé, trang hoàng biết mấy
Cho trăng sao đẹp tuổi đăng trình
Bụt đưa bé ngồi xe nhật nguyệt
Của ngàn hoa, và của ngàn kinh
Muôn chim bướm cũng đồng ngôn thuyết
Cho em đi về gặp chính mình
Và như thế suốt dòng diệu sử
Bụt đản sinh làm Bụt nhân sinh
Cho thế giới vin cành vũ trụ
Cho nhân gian nhóm lửa gia đình
Ngày Phật đản, tiếng ôi thân thiết
Bụt ra đời, cho bé quang vinh
Cho sự sống về thay cái chết
Quê hương mang một tuổi hòa bình
Phật đản 1966
PHẬT VÀO ĐỜI
Nửa khuya đức Phật vào đời
Trong đôi cánh hạc tuyệt vời lên trăng
Cành hoa muộn nở ngoài sân
Thoảng hương xa, Phật đến gần trong hương
Phật là hoa, Phật là hương
Là trăng, là hạc, là hồn phương đông
Rạng ngày, chim hót vừng đông
Chở chuyên trên cánh hoa hồng âm thanh
Ba nghìn vô tự chân kinh
Lắng nghe, thoảng đến tai mình đơn sơ
Lời chim hót, tiếng quay tơ
Cả âm thanh, cả lặng tờ đều kinh
Phật ngời trong mắt thủy tinh
Phật thơm trên má cây quỳnh cành dao
Phật phơ phất giữa hàng rào
Thắm hoa râm bụt xôn xao nắng chiều
Phật là quê mẹ thương yêu
Kinh là những tiếng sáo diều của em
Ôi từ độ đá thành tên
Ôi từ độ đất nên hình cỏ hoa
Giọt cành dương, hạt mưa sa
Pháp âm dậy giữa phong ba ngọt ngào
Từng biển thấp, từng non cao
Ý chi không Phật, lời nào không kinh
Phật đản 1968
THÁNG TƯ RẰM
Ôi mây ôi sương
Ôi khói ôi hương
Tất cả mây hương cùng Phật cả
Mây ngự đỉnh Ba vì
Sương đậu triền Hy mã
Hôm nay Phật đản về đây
Trên hạt sương tơ này
Trên cành hoa cỏ may
Từ vô thủy bắt buông đàn cổ nguyệt
Hạt sương nào trẻ thơ
Chứa nghìn nghìn cõi biếc
Sợi khói nào tóc tơ
Chở hàng hàng núi tuyết
Hôm nay Phật đản về đây
Mười phương bồ tát hiện đầy hương vân
Đàn trẻ thơ chơi ngoài sân
Dung dăng dung dẻ tay cầm tay trăng
Vì hoa cho tháng tư rằm
Vì em cho Bụt xuống thăm cõi đời
Phật đản 1974
HÀI NHI KỲ DIỆU
Rằm tháng tư
Chú bé hài nhi đón mừng Phật đản
Trăng giữa trời, trăng lòng em chung sáng
Tất cả chúng mình là chú bé chân như
Có phải không em
Tất cả chúng mình là chú bé hài nhi kỳ diệu
Từng giây một, từng sát na giai điệu
Mình sơ sinh, như hạt nước cành sen
Hạt nước mãi sơ sinh
Từ vô thủy, sơ sinh hoài, bất diệt
Ta cũng thế, ơi hoa vàng trúc biếc
Cứ tươi hoài, mới mãi với bình minh
Như chú bé ban sơ
Nên Bụt hiện trong lòng ta – khánh đản
Em là Bụt, Bụt là em – tia sáng
Trên cành dâu quê mẹ sáng tinh mơ
Vườn Lâm tỳ ni
Trong vườn Lâm tỳ ni – quả đất
Giữa hoa cỏ, em về như diệu mật
Cho con sâu, cai kiến cũng hoa quỳ
Trong vườn Lâm tỳ ni
Theo mặt nhật, em về như ánh sáng
Như hoa nở, chim ca – ồ, khánh đản
Cả ba ngàn thế giới tự tam quy
Duy ngã độc tôn
Dưới đất trên trời, có “ai” bằng “em” nữa
Ơi những bước chân hồng! như ngọn lửa
Bảy bước chân hồng mở cánh vô môn
Mặt đất nở đài sen
Trong cuộc hành trình em đi bảy bước
Bảy đài sen bắc nhịp cầu ô thước
Cho Ngưu lang, Chức nữ về em
Trái đất đã già nua
Sáng nay mà trẻ lại
Vì ta vốn phi thời nên trẻ mãi
Y như hoa linh thoại nở không mùa
Em nghe gì không em
Tự chín từng Đâu suất
Nụ cười đó, nụ cười đây như nhất
Đương lai cùng hiện tại: một đài sen
Lịch sử đã khai nguyên
Kỷ nguyên mới: chúng ta là chú bé
Như ai lỡ có già, xin hãy trẻ
Để sơ sinh hoài như Mục kiền liên
Trái đất cũng theo mình
Sơ sinh hoài, em nhỉ
Nghe hoa nở từng sát na vô thủy
Mừng hôm nay, ngày khánh đản vô sinh
Vì sao giữa vườn hoa
Mặt đất – mà giáng hiện?
Sao không nở giữa nôi vàng cung điện
Mà chọn nơi này, ơi Sĩ đạt ta?
Có gì đâu, em ơi
Bụt cũng là hoa vậy
Như hoa ấy tự lòng đất ấy
Bụt từ trong nước mắt nụ cười
Bụt là hoa đấy thôi
Bụt cũng là em đấy
Cũng thao thức những a tăng kỳ vậy
Cho đến bây giờ, Bụt mới thôi nôi
Sinh ra để mà đi
Cứ đi hoài, em nhỉ
Ơi những bước về vô chung vô thủy
Cánh tay hồng soi ngọn đuốc Mâu ni
Mừng khánh đản hôm nay
Nghe bước hài bảy dặm
Em đi tới, dù mưa hay nắng
Hướng đăng trình: ta đó, mình đây!
Phật đản 1981